Tâm Sự | Tin Tức Tổng Hợp Tâm Sự - Tin Tức Tổng Hợp

Bạn gái từng bán trinh để có tiền tiêu xài

Vô tình tôi biết được lúc trước em tiêu tiền rất hoang phí, lại mắc bệnh trầm cảm nên em đã quen một người đàn ông trên mạng, đồng ý bán trinh tiết để có tiền.
Ảnh minh họa
Read more…

Chồng lên phố kiếm sống, vợ ở quê tằng tịu với anh họ

Tôi đã rước đĩ về làm vợ. Nếu chỉ vì một vụ ngoại tình mà tôi gọi cô ấy như thế thì hơi quá nhưng đằng này, tôi nai lưng kiếm tiền nuôi gia đình, thì cô ấy lại ở nhà được dịp tòm tem hết với người này đến người kia, thậm chí là anh họ tôi thì tôi chẳng ngần ngại gọi cô ấy là loại đàn bà lăng loàn kia.

Vợ tôi còn trẻ lại là gái một con đương tuổi xuân cũng thường xuyên than chuyện chăn gối lạnh nhạt với chồng nhưng tôi bỏ ngoài tai vì lý do còn bận kiếm tiền nuôi con (ảnh minh họa)
Read more…

Chia tay bạn gái vì 3 tháng quan hệ “thả phanh” mà không “dính” bầu

Quyết định như thế lại hóa hay, cả 3 tháng nay tần suất quan hệ dày như nêm, số lần không phòng tránh cũng nhiều mà chưa thấy nàng có biểu hiện gì dính bầu. Lấy vợ như thế thì chết cả họ nhà tôi à?

Tôi đã từng viết đôi lời tâm sự trên một diễn đàn, nhưng hình như ở đó toàn trẻ trâu mới lớn chưa biết gì nên không những không cho lời khuyên còn bình luận rất xúc phạm. Biết chuyên mục là một diễn đàn khá rôm rả của chị em và cả các anh em dày dạn tình trường và hiểu chuyện nên tôi đành phải tâm sự thêm ở đây.
Trong tình cảm, yêu nhau rồi chia tay cũng là lẽ thường. Không phải tình yêu nào cũng hạnh phúc cũng như không phải sự chia ly nào cũng là niềm đau. Như tôi đây, vừa mới chia tay người yêu, cảm giác này mới lâng lâng nhẹ nhàng làm sao. Cô đơn thì buồn mà dính vào phụ nữ thì chán. Chấm dứt được với mối này tôi nhẹ cả người. Có thể mọi người sẽ ném đá tôi nhưng khi yêu đàn ông cũng thiệt thòi chứ đâu riêng mình phụ nữ.
Xin bỏ qua phần tự luận bản thân vì bí ẩn có nét hấp dẫn riêng. Tôi xin được kể về những cô người yêu của tôi. Tư tưởng của tôi rất rõ ràng, “người bỡn cợt với ta thì ta thiếu nghiêm túc với người”.
Tướng mạo tôi không đến nỗi nào nên được nhiều phụ nữ để mắt. Bây giờ quen nhau rất dễ, cố tình lạc vào một facebook, lướt ảnh xem có xinh không, giả vờ làm quen rồi hẹn hò offline.
Những mối tình một đêm, mỳ ăn liền, thức ăn nhanh thì tôi có rất nhiều. Nhưng chả lẽ lại trách mình đểu? Trách là trách phụ nữ bây giờ không biết giữ thân (Ảnh minh họa)
Read more…

"Còn trinh á, bà điên à?"

Tôi, cô gái 26 tuổi, yêu người này là mối tình thứ hai và quyết định sẽ tiến tới hôn nhân. Và tôi thú thực, mình còn trinh, vì chưa từng quan hệ với một người đàn ông nào.
Tôi và cô bạn, hai người bạn thân rất thân từ thuở nối khố nhưng cũng đã quá lâu ngày không gặp. Phải tới nửa năm nay, từ ngày cô ấy bận bịu với công việc kinh doanh, còn tôi cũng mải mê tích cóp nên chẳng có mấy thời gian gặp nhau. Vả lại, cô ấy cũng đã có gia đình, có con cái nên không tiện hẹn hò cà phê như trước. Nay rảnh rỗi, hai người có dịp hàn huyên, ôn chuyện cũ.
Sau một hồi nói chuyện Đông, chuyện Tây, cô ấy bảo:
- “Mà bà có người yêu rồi ra mắt anh chị em đi chứ. Giấu em đi rồi đùng cái nổ là không ai đi ăn cưới đâu nhé”.
Tôi cười mỉm:
- “Ừ được rồi, thế hôm nào đi cà phê, tôi rủ ông ấy đi cùng rồi ngồi mà phán nhé”.
Cô ả gật đầu ra giọng:
- “Thôi, bố trí nhanh nhanh, suốt ngày hẹn mà chẳng biết tới hôm nào. Bạn bè đây còn nửa năm không gặp, nói gì hôm nào”.
- “Tôi hứa, bà yên tâm đi”.
Sau một trận cà phê, chúng tôi đi ăn và lại tiếp tục chủ đề cũ. Giữa quán xá đông người, cô ấy bô bô hỏi tôi một câu hỏi khiến tôi ngượng chín mặt:
- “Này, ngủ với nhau chưa?”.
Read more…

Những dòng tâm tư của học sinh gửi tới Đại tướng

Chia sẻ một số dòng tâm sự cảm động của các em:
Em Phạm thị Thu Tuyền, Quảng Nam viết: Giờ đây, khi con tim Đại tướng đã lạnh dần, tôi hi vọng, nơi thế giới bên kia, Đại tướng sẽ yên giấc ngủ ngàn thu. Đại tướng sẽ mãi in đậm trong lòng thế hệ trẻ chúng tôi, bây giờ và mãi mãi về sau.”
Em Lê Phạm Hoàng Ngân, Huế viết: “Em xin chúc bác được an nghỉ ở thế giới bên kia, chúng cháu hứu sẽ tiếp tục sự nghiệp của bác là xây dựng một đất nước Việt Nam hoà bình, văn minh và mãi mãi cong cong hình chữ S”.

Các thí sinh dự vòng loại Chinh phục say mê đọc sách về Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Read more…

Một lần buông tay, hối hận cả cuộc đời

Chúng tôi chia tay nhau đã hơn 1 năm, cả hai chùng tôi không giữ liên lạc với nhau nữa, cả hai đều cố tình giữ một khoảng cách nhất định, đủ để không làm phiền đối phương. Vì thế chúng tôi chẳng có cơ hội gặp lại nhau. Rồi một ngày, nghe tin em có người yêu mới, trong lòng chợt nhói đau với một thứ cảm xúc hỗn loạn, tôi vừa mững cho em, vừa ghen với người đàn ông bên cạnh em.
Hà Nội rộng dường thế, vậy mà chiều nay vô tình tôi thấy em nắm tay một người đàn ông khác dạo bước bên đường. Dù đã được bạn bè báo trước, nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn sững sờ trong giây lát. Tôi không biết tại sao ánh mắt của mình cứ không ngừng dõi theo em và người ấy, chỉ biết rằng người đàn ông hiện tại của em tôi chưa gặp, cũng chưa hề nghe em kể lần nào.
Tôi bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm đã qua, nhớ về những lần tôi và em cũng nắm tay nhau tung tăng trên đường đưa em đi từ trường về phòng trọ. Thuở sinh viên nghèo và gian khó thật nhưng tình yêu lại rất đỗi chân thành. Lớn thêm chút nữa rồi, ra trường mỗi đứa đều tìm được cho mình một công việc. Những tưởng chỉ cần như vậy là mọi thứ sẽ êm ấm, nào ngờ guồng quay gấp gáp của cuộc sống và công việc chốn thành thị đã cuốn tôi ngày một xa em.
Một lần buông tay, hối hận cả cuộc đời 2
Đôi lúc tôi cảm thấy mình có lỗi thật nhiều, đôi lúc tôi muốn đưa bờ vai của mình cho
em dựa vào thổn thức nhưng tôi không dám
Sau bao lần gương vỡ lại lành, chúng tôi chia tay nhau bởi tin rằng tình yêu đã nhạt nhòa dần theo năm tháng. Chẳng biết nỗi đau tôi đã để lại trong em lớn đến dường nào nhưng kể từ ngày đó tôi thấy em vẫn sống một cuộc sống bình lặng và đơn độc. Đôi lúc tôi cảm thấy mình có lỗi thật nhiều, đôi lúc tôi muốn đưa bờ vai của mình cho em dựa vào thổn thức, nhưng tôi chẳng dám tiến lại gần bởi luôn lo sợ rằng thêm một lần nữa mình sẽ lại đi vào vết xe đổ của ngày xưa.
Vậy là tôi cứ để mặc cho tình yêu còn sót lại trong trái tim mình đi rong, cứ để mặc em tự mình chữa lành vết thương ấy. Mặc dù biết rằng vẫn còn yêu, nhưng tôi thật ngốc nghếch khi lại cố tình bỏ ngỏ. Hơn một năm qua tôi cũng đã quen biết vài ba cô gái, cũng tập tành thử yêu để rồi sau đó đường ai nấy đi vì cả tôi và họ đều không cảm nhận được tình yêu đích thực. Dường như hình bóng của em trong trái tim tôi quá sâu đậm, đến nỗi chẳng người con gái nào có thể làm nó lu mờ.
Tôi đang phân vân giữa việc tiếp tục lặng im để cho mọi cảm xúc của mình đã chìm sâu vào quá khứ, hay là quay về và xin em cho cơ hội để được làm lại từ đầu thì ngày hôm nay lại vô tình thấy em sánh vai bên người khác. Ngày xưa chỉ vì một phút yếu lòng mà tôi đã dại khờ buông tay em. Ngày hôm qua chỉ vì không dũng cảm và dứt khoát với những điều trái tim mình mách bảo nên hôm nay tôi nhận ra rằng mình đã thật sự mất em.
Một lần buông tay, hối hận cả cuộc đời 2
Chẳng biết nỗi đau tôi đã để lại trong em lớn đến dường nào nhưng kể từ ngày đó tôi
thấy em vẫn sống một cuộc sống bình lặng và đơn độc
Read more…

Tâm sự của cô giáo bị học trò cưỡng bức

Dạy hắn được 2 tháng thì nhân lúc cả nhà đi vắng, hắn khóa cửa và cưỡng bức tôi. Đau khổ và nhục nhã, tôi cũng chẳng ngại bị đàm tiếu, tôi quyết tâm đưa vụ việc ra pháp luật và kiện hắn.

Tôi và mẹ tôi sinh ra đã không biết cha mình là ai và đều không thể trừng phạt được kẻ đã cưỡng bức mình. Mẹ bảo rằng trước đây, người ta gọi bà ngoại là me Tây, 1 me Tây chính hiệu. Bà ngoại xinh đẹp và phổng phao, thường xuyên trốn nhà đi chơi với mấy tên lính ngoại quốc.

Thấy không quản được con gái, cố ngoại bắt ngoại lấy chồng làng bên. Nhưng được 7 tháng, ngoại sinh ra 1 bé gái da trắng, tóc vàng.

Biết con trai mình bị đổ vỏ, người ta lôi ngoại về trả cố. Ngoại xấu hổ, bỏ đi biệt tăm. Cố nuôi mẹ, trong sự xấu hổ và tủi nhục.
Mẹ lớn lên trong sự ghẻ lạnh của gia đình, sự hiếu kì và chế giễu của bạn bè. Có 1 điều phải công nhận, mẹ tôi rất đẹp, thừa hưởng nét đẹp của ngoại và dáng vóc của người cha Tây mà bà chưa 1 lần biết mặt.

Năm 15 tuổi, ngoại về và đón mẹ đi. Ngoại sống với 1 người chồng Việt Kiều và 2 người con trai riêng của ông. Cuộc sống khá sung túc.

Cho đến 1 ngày, ngoại đi du lịch với chồng, chỉ có mẹ đang ở nhà. Người con trai cả của ông ta về nhà, thấy mẹ ở nhà 1 mình và cưỡng hiếp mẹ. Rồi anh ta bỏ đi du lịch cùng hội bạn. Rồi bồ của ngoại về trước ngoại 1 hôm, không ngoại lệ, cũng lôi mẹ ra cưỡng hiếp. Nhục nhã và ê chề, chỉ đợi ngoại về là mẹ tuôn kể và khóc như mưa.

Ngoại thì thở dài và nói: “Mẹ chỉ thấy thằng Jimmy bảo thích con, không ngờ lão ta cũng mèo mả gà đồng. Nhưng giờ mình đang sống yên ổn và sung sướng thế này, làm to chuyện phỏng có ích gì. Để mẹ bảo với lão ta gả con cho Jimmy. Như vậy thì lão ta sẽ không động đến con nữa, được không?”.
[IMG]
Tôi và mẹ tôi sinh ra đã không biết cha mình là ai và đều không thể trừng phạt được kẻ đã cưỡng bức mình (Ảnh minh họa)

Read more…

Ngày rước tôi về làm dâu, mẹ chồng chẳng cười lấy một cái

Ngày tôi về nhà anh, mẹ chồng ra cửa đón tôi vào phòng tân hôn để làm thủ tục này kia. Mẹ chẳng cười lấy 1 cái, mặt mẹ rất nghiêm nghị.

Những phút giây hạnh phúc bên chồng không đủ để khỏa lấp những tháng ngày chán chường, mệt mỏi với em chồng, mẹ chồng của tôi. (Ảnh minh họa)Những phút giây hạnh phúc bên chồng không đủ để khỏa lấp những tháng ngày chán chường, mệt mỏi với em chồng, mẹ chồng của tôi. (Ảnh minh họa)
Xin chào quý độc giả!
Read more…

Chồng coi tôi không bằng cave

Nhiều lần tôi đến quán karaoke thấy anh ngồi hát và ôm những bà già hơn cả mẹ anh ở nhà. Anh không thấy thẹn với lương tâm, coi tôi không ra gì, nói tôi chỉ giá 5-10 nghìn đồng lẻ là cùng.

Chưa bao giờ tôi cảm thấy cuộc sống mình lại bế tắc đến như thế này, không làm sao tìm ra lối thoát cho cuộc đời mình và con trai. Trong một lần về quê nghỉ hè, tôi tình cờ quen anh khi đi biển với nhóm bạn học phổ thông. Tôi thừa nhận mình chẳng phải gái ngoan hiền cho lắm, bốn đứa con gái ngồi nhậu nên tôi biết trong con mắt tụi anh, chúng tôi không ra gì. Không biết như thế nào, trong đám bạn của anh tôi lại để ý mình anh, một người không được ưa nhìn cho lắm, vừa đen vừa lùn, được tính tình vui vẻ, ăn nói có duyên.

Anh tìm hiểu, lên nhà tôi mỗi khi học ở thành phố về. Anh có học thức, ăn nói có duyên nên ba mẹ rất quý mến. Thời gian tìm hiểu tôi anh đã có người yêu 3 năm, họ ăn ở với nhau như vợ chồng (sau này tôi nghe cô gái đó điện thoại nói). Từ khi chấp nhận làm bạn gái anh, tôi đã thay đổi rất nhiều, không giao du tiếp xúc với bạn bè xấu, ai anh không thích tôi đều không chơi nữa.
Read more…

Tôi là vợ, chứ đâu phải ô-sin

“Trời ơi! Tôi là vợ chớ đâu phải ô-sin? Không biết kiếp trước tôi làm điều gì ác...
Mỗi lần nghe cái giọng cao vút như thế này của Lan, tôi phải bỏ ra chỗ khác chứ không thể nào chịu nổi.
Tôi không hiểu từ bao giờ vợ tôi có cái giọng the thé vút trời kiểu đó. Nó như châm chích vào màng nhĩ. “Vợ ông hung dữ quá!”. Có lần anh bạn thân nói với tôi như vậy. Chuyện đó cách nay đã 7, 8 năm. Tôi nghe mà giật mình: “Sao ông biết?”. “Thì nghe cái giọng lên của bả là biết liền. Hôm qua tui mới nói có một câu về chuyện bia rượu của mấy ông thì bả đã sa sả nói như tát nước vô mặt”- anh bạn nhăn mặt.
Ừ, đúng là như vậy thật. Tôi cũng biết chuyện đó nhưng lại nghĩ thôi thì nhịn cho yên ổn. Với lại vợ mình mình nhịn, có gì đáng xấu hổ đâu? Thế nhưng từ khi nghe nhận xét của anh bạn, tôi bắt đầu để ý. Đúng là vợ tôi hung dữ thật. La chồng, mắng con là chuyện thường ngày; với hàng xóm láng giềng, bạn bè đồng nghiệp cô ấy cũng vậy. Lan không bao giờ chịu thua sút người khác. Người ta nói một thì cô ấy phải nói hai, ba; người ta chưa nói thì cô ấy phải phủ đầu để người ta tịt ngòi luôn, không nói nữa. “Em à, bớt bớt lại một chút được không? Sao chuyện gì em cũng đong đỏng lên vậy?” - có lần chịu hết xiết, tôi phải lên tiếng.
Tôi là vợ, chứ đâu phải ô-sin - 1
Tôi cứ lầm lũi chăm chồng như ôsin (ảnh minh họa)
Read more…

Chồng tôi đặt tên con gái giống người cũ

Chồng tôi đặt tên con gái giống y như tên người yêu cũ. Tôi thấy buồn và chẳng hiểu anh coi tôi là cái gì của mình.
Chồng tôi đặt tên con gái giống y như tên người yêu cũ. Tôi thấy buồn và chẳng hiểu anh coi tôi là cái gì của mình.

Chồng tôi đặt tên con gái giống y như tên người yêu cũ. 

Tôi thấy buồn và chẳng hiểu anh coi tôi là cái gì của mình.
Read more…

Chồng cuỗm sạch tiền mua nhà cho gái

Sau khi điều tra kĩ và kiểm tra cả dấu vân tay, họ phát hiện ra, chính chồng tôi là người mở két sắt cuối cùng.
5 năm chắt bóp tiền để mua nhà Hà Nội

Lấy nhau, hai vợ chồng muốn tiết kiệm nên thuê một căn nhà cấp 4 nhỏ ở trong ngõ của một khu phố giữa lòng thủ đô. Cuộc sống không có gì sang trọng, bình dị như một ngôi làng ở giữa lòng thành phố vậy. Để dành tiền mua nhà Hà Nội mà hai vợ chồng đã phải thuê nhà cấp 4, không dám thuê chung cư vì sợ đắt đỏ, giá điện nước cũng cao.

Hai vợ chồng có công việc trong mơ, ai cũng mong muốn và ao ước được như thế. Vợ làm ngân hàng, lương cũng khá cao lại thưởng lớn, còn chồng làm trưởng phòng của một công ty rồi. Thế nhưng, chuyện lương cao với mua một cái nhà Hà Nội hoàn toàn không dễ. Lương cao nhưng trước giá thành đắt đỏ này, chuyện mua được căn hộ chung cư đã là khó chứ đừng nói tới mua đất, mua cả nhà. Vả lại, còn có nhiều khoản phát sinh nên một tháng hai vợ chồng cũng để ra được kha khá chứ không phải là quá nhiều.


Chồng cuỗm sạch tiền, mua nhà cho gái | Chồng ngoại tình,Cuộc sống vợ chồng,Nhân tình,Chồng mang tiền cho gái
Bao năm tôi hà tiện không dám tiêu pha gì

Chồng lương tầm 3 chục triệu nhưng hàng tháng, tôi bắt phải đưa cho tôi giữ 25 triệu, còn để lại 5 triệu tiêu pha thôi. Có như thế thì may ra mới nhanh chóng mua được nhà. Thế mà, 5 năm tiết kiệm không đủ tiền mua. Hai vợ chồng còn ao ước có một căn nhà lớn chút xíu, có đầy đủ mọi thứ, tiện nghi và sang trọng nên đã tính chuyện dành nhiều và mua nhà đẹp một thể. Nếu thiếu thì vay mượn thêm rồi mình sẽ có động lực trả. Chồng tôi cũng đồng ý, thế nên 5 năm qua, hai vợ chồng chỉ chắt bóp, tính chuyện mua nhà mua cửa, xe cộ chứ không tính gì chuyện ăn chơi. Dường như chỉ có làm và làm, ngày ngày đi làm, tối về vợ chồng mới có thời gian thảnh thơi, ngồi với nhau nói chuyện, nói trò.

Chồng mang sạch tiền cho gái, vợ muốn chết

Rồi một ngày, khoản tiền tiết kiệm bỗng không cánh mà bay. Tôi hoảng hồn vì không biết tiền đi đâu, mình đã sai sót gì. Nhà thì có két sắt, sổ tiết kiệm, tiền mặt đều nằm trong đó. Vậy mà tiền đâu, sổ đâu? Tôi gào khóc trong đau đớn, gọi điện ngay cho chồng, nói với chồng rằng tôi không làm chuện gì cả, không biết vì sao lại không có tiền ở trong đó. Tôi gọi công an đến nhà làm việc vì không hiểu trộm tài tính đến thế nào mà lại lấy được rồi khóa lại nguyên vẹn. Có mà mơ tôi cũng không dám nghĩ tới.

Công an tới nhà, họ hỏi tin tức về chồng tôi. Họ nói, họ cũng không dám nghĩ là ai đó có thể tài tình ăn trộm như vậy, trừ người trong nhà, có mật khẩu. Chồng tôi loa toáng lên vì họ nghi ngờ cho anh. Tôi cũng choáng vì chồng tôi bị liệt vào danh sách nghi ngờ. Tôi không bao giờ cho phép họ nghi ngờ chồng.

Nhưng sau khi điều tra kĩ và kiểm tra cả dấu vân tay, họ phát hiện ra, chính chồng tôi là người mở két sắt cuối cùng. Nhìn nét mặt tái mét của chồng, tôi như chết lặng. Anh đã thừa nhận tất cả, quỳ xuống van lạy tôi, xin tôi tha thứ. Anh đã lừa tôi, lấy hết số tiền hai vợ chồng tiết kiệm bao lâu nay đi mua nhà. Cũng là mua nhà nhưng không phải cho tôi mà là cho cô bồ của anh.


Chồng cuỗm sạch tiền, mua nhà cho gái | Chồng ngoại tình,Cuộc sống vợ chồng,Nhân tình,Chồng mang tiền cho gái
Anh đã lừa tôi, lấy hết số tiền hai vợ chồng tiết kiệm bao lâu nay đi mua nhà. 
Cũng là mua nhà nhưng không phải cho tôi mà là cho cô bồ của anh.

Nhìn cảnh tượng ấy, công an cũng chán, họ chẳng muốn can thiệp. Tôi mù quáng tới mức, chỉ biết đi làm và tiết kiệm chi tiêu. Vậy mà chồng có bồ tôi cũng không hay biết, giờ thì anh ta mang cả gia tài 5 năm qua của hai vợ chồng cho cô ta. Anh nói, cô ta đã có nhà và cả sổ đỏ. Anh cũng không hiểu anh ăn phải bùa mê thuốc lú gì của cô ấy mà lại bị như thế.

Bây giờ, anh có hối hận cũng không làm được gì. Khóc lóc làm gì, mọi sự đã rồi. Người đau khổ, tuyệt vọng chính là tôi. Tôi lo lắng cho tương lai, sợ hãi chuyện này nhưng mà biểu hiện của anh không có gì lạ, tôi cũng không nghi ngờ. Hơn hết, tôi không nghĩ có kẻ nào lại dại mang hết tiền tiết kiệm mua nhà cho gái như anh. Có lẽ, anh bị trúng tà thật rồi.

Nhìn đứa con thơ dại, ở trong căn nhà trọ tồi tàn, ẩm thấp suốt mấy năm qua, tôi chỉ muốn chết. Tôi hận bản thân mình, hận anh, hận cuộc đời đã quá bất công với tôi. Giờ tôi phải làm sao lấy lại số tiền kia khi mà sổ đỏ đã nằm trong tay cô ta. Tôi có quyền gì nữa, nếu không khéo, tôi còn mất cả chồng. Nhưng người chồng này giờ với tôi không còn giá trị, dù anh đã hối cải. Tôi chỉ sợ con sẽ khổ vì không có bố, với lại, tôi cũng đang trắng tay. Trời ạ, tôi không hiểu anh vì sao lại làm như vậy. Anh thật sự đã mụ mị vì tình rồi, thật sự đã không còn lương tâm nữa!


Theo Khám phá
Read more…

Có vợ con rồi tôi vẫn nặng lòng với cave

Tôi đang đi công tác rất xa, em ở nhà tiếp tục "làm vợ thiên hạ". Tôi khuyên bảo đủ đường, nói sẽ chu cấp 2-3 triệu/tháng đến khi em học xong nghề đi làm, nhưng em không nghe.
Tôi 33 tuổi, lập gia đình được 5 năm và có một trai một gái. Tôi làm quản lý cho một đơn vị thuộc tập đoàn lớn trong nước. Câu chuyện của tôi bắt đầu cách đây hơn một năm. Do điều kiện công việc nên thi thoảng cũng đi quan hệ ngoài hôn nhân với cave cùng các nam đồng nghiệp và đối tác, tất nhiên chỉ sau những cuộc liên hoan, khi đã ngà ngà say và tất cả những lần đó là tình một đêm.

Đến một ngày tôi gặp em, người con gái nhỏ nhắn, không quá xinh nhưng có làn da trắng và nụ cười rất duyên. Em đã mang lại cho tôi nhiều cảm xúc mà lâu lắm không hề có được. Lúc ra về tôi không quên hỏi tên và số điện thoại, cũng như nhiều người khách khác, em cho số và nói tên là Phương.

Từ đó tôi chủ động nhắn tin, gọi điện, thi thoảng lại vào nhà nghỉ đó để gặp em. Ban đầu em chỉ coi tôi như người khách bình thường, dần dần chúng tôi thân hơn, hai đứa không chỉ đến với nhau vì chuyện ấy mà còn để tâm sự chuyện vui buồn. Em cho tôi biết tên thật là Ngọc, 23 tuổi. Em đưa tôi về thăm cả gia đình ở quê. Nhà nghèo, em là con gái út, bố em mỗi khi uống rượu vào thường hay đánh chửi mấy mẹ con.

Em không chịu được cảnh đó nên năm 15 tuổi đã đi làm cho quán cơm ở Nam Định rồi bị lừa trong một quán karaoke, em đã mất đời con gái từ đó. Em bước chân vào nghề mà người ta thường gọi là “cave” hay “vợ thiên hạ”. Em cũng kể có lần lên Hà Nội làm và bị bắt, đi trại mấy tháng. Ra trại em về tỉnh nơi chúng tôi đang sống và xin vào một khách sạn tiếp tục làm gái cho đến khi gặp tôi. Em còn kể có người yêu trên Hà Nội nữa.



Read more…

Tôi mang thai với người yêu cũ

Nhìn đứa con càng lớn càng giống Quân khiến tôi vô cùng lo lắng. Tôi lo chồng tôi biết chuyện thì gia đình sẽ tan nát, không muốn anh bị tổn thương bởi anh quá tốt với tôi nhưng cứ giấu bí mật này thì lương tâm tôi bị dằn vặt.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình trí thức khá giả ở Hà Nội. Là con một nên bố mẹ thương và chiều tôi rất mực. Mặc dù xinh xắn, dễ thương, lại là gái Hà Nội gốc nhưng tôi chưa bao giờ kênh kiệu, kiêu kì mà trái lại rất vui vẻ hòa đồng với cái bạn. Do đó, kể từ khi ngồi trên ghế giảng đường đại học tôi đã được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Trong số đó tôi đặc biệt có cảm tình với Quân.

Quân làm lớp trưởng lớp tôi. Anh thông minh, học giỏi, lại rất nhanh nhẹn tháo vát. Ở Quân có gì đó chất phác thật thà, tốt tính khiến tôi vừa quý mến vừa xen lẫn cảm phục. Quân cũng vậy, thực ra Quân đã thích tôi ngay từ khi bước chân vào lớp nhưng anh mặc cảm nên không dám tiếp cận với tôi. Chỉ đến khi liên tục phải trao đổi với nhau về vấn đề học tập của lớp(bởi tôi là lớp phó) thì chúng tôi mới có cơ hội được hiểu nhau hơn. Dần dần tình cảm nảy sinh và chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay. Khi đó cũng là năm cuối đại học.

Quân sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó ở vùng quê Thanh Hóa. Thu nhập chính của gia đình  là từ mấy sào ruộng, vài con lợn, con gà.  Gia đình Quân đông anh em. Để Quân được học hành đầy đủ, đã là một sự cố gắng rất lớn. Các anh chị em của Quân, ai giỏi lắm cũng chỉ được học đến hết cấp 3. Do đó Quân chính là niềm tự hào và niềm hi vọng lớn của cả dòng họ.

 Chúng tôi đã có một tình yêu đẹp thời sinh viên. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi đã có một tình yêu đẹp thời sinh viên.

Tôi chưa bao giờ chê bai hay khinh miệt hoàn cảnh gia đình anh. Trái lại ở tôi luôn luôn có sự nể trọng và xen lẫn phần thương cảm. Tôi phục anh lắm bởi hoàn cảnh nghèo khó như vậy mà anh vẫn chịu khó học hành, luôn luôn có ý chí vươn lên. Điều này không phải ai cũng có được. Do đó tình cảm trong tôi ngày một lớn, chúng tôi học cùng nhau, đi chơi cùng nhau rất vô tư, trong sáng. Quân yêu tôi với một tình yêu chân thành, không tính toán. Còn tôi thấy mình thật ấm áp và hạnh phúc khi ở bên Quân. Do vậy viễn cảnh một đám cưới lung linh sau khi chúng tôi ra trường đã được vẽ ra.

Tôi cứ nghĩ đơn giản rằng, chỉ cần tôi thích, chỉ cần tôi yêu là bố mẹ tôi sẽ đồng ý Quân. Bởi từ trước đến nay có cái gì tôi thích mà không được đâu. Nhưng thực tế thì không như tôi nghĩ.

Ngày ra mắt Quân với gia đình có lẽ là ngày đáng nhớ nhất  trong cuộc đời tôi. Quân hoàn toàn mất hết vẻ tự tin khi bước chân đến căn nhà sang trọng của gia đình tôi. Anh ngại ngùng, lúng túng. Còn tôi thì vẫn vô tư trẻ con trêu đùa anh để anh bớt căng thẳng. Bố mẹ tôi đón tiếp Quân rất lịch sự, ân cần, hỏi han hoàn cảnh gia đình rất kĩ lưỡng. Tôi còn tếu táo rằng: "Khiếp, bố mẹ cứ như cảnh sát hình sự hỏi cung phạm nhân ấy". Tôi cứ nghĩ rằng chắc bố mẹ vui vẻ như thế có nghĩa là đã chấp nhận anh. Bởi anh cũng khá là điển trai và lễ phép đấy chứ. Nhưng hóa ra sau này tôi mới biết, mẹ tôi đã từng hẹn gặp anh riêng mà tôi không hề biết.

Ngày hôm đó, sau khi anh về, bố mẹ tôi đã lôi tôi vào phòng và mắng cho tôi một trận. Bằng thái độ rất nghiêm trọng. Bố mẹ đã yêu cầu tôi chấm dứt mối quan hệ này. Tôi sững sờ, và nổi cáu. Nhưng bố mẹ tôi đã phân tích cho tôi. Mẹ nói : "Quân không hợp với con, không hợp với gia cảnh nhà mình. Bố mẹ chỉ có mỗi đứa con gái duy nhất. Bố mẹ luôn mong con được sung sướng hạnh phúc. Con xem từ bé đến giờ con đã thiếu thốn cái gì đâu. Con nghĩ gì khi lấy một đứa ở mãi tận vùng quê xa lắc xa lơ. Sau này con sẽ sống kiểu gì. Con có chịu được khổ không? Nó có tài có giỏi đến mấy thì không biết đời nào nó mới mua được cái nhà ở cái đất thủ đô này cho con sinh sống. Con định sau khi cưới xong sẽ đi thuê nhà hay sao?

Mà nó có phấn đấu được đi chăng nữa thì nó còn phải lo cho cả đàn em ở quê, lo cho bố mẹ già xong xuôi thì mới đến lượt con. Mà sức con có chịu nổi khi phải chen chúc ngột ngạt trong các chuyến xe khách hàng trăm cây số để về nhà chồng không? Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng đẹp như khi yêu đâu. Con tỉnh ngộ lại đi. Ai lại đường quang không đi lại đi quàng bụi rậm."

Hai hàng nước mắt tôi cứ lăn dài khi nghe mẹ nói. Từng câu từng chữ cứ như vết dao cứa vào tim gan của tôi. Mẹ nói không phải là không có lý nhưng sao sự thật nghe sao bi đát thế.

Sau buổi gặp gỡ hôm đó, chúng tôi vẫn lén gặp nhau nhưng tôi có cảm giác anh rất khác. Anh không còn nhiệt tình với tôi nữa mà tỏ vẻ lảng tránh. Anh buồn lắm. Tôi đoán chắc bố mẹ tôi đã nói điều gì đó với anh. Anh là một người có lòng tự trọng cao nên chắc chắn sẽ bị tổn thương. Nhìn anh như vậy tôi cũng xót xa lắm. Tôi yêu anh nhưng nghĩ tới "viễn cảnh" mà bố mẹ vẽ ra tôi lại cảm thấy ái ngại. Chúng tôi vẫn nắm tay nhau đi trên cùng 1 con đường nhưng chẳng ai nói với ai câu nào. Dường như giữa chúng tôi đang có một khoảng cách vô hình. Tôi có một cảm giác bất an.

Và rồi đúng như tôi linh cảm, vài ngày sau đó, anh thông báo cho tôi 1 tin khiến tôi thấy hụt hẫng vô cùng. Anh nói : "Anh vừa trúng 1 suất học bổng đi học thạc sĩ ở bên Anh. Anh sẽ đi khoảng hơn 2 năm. Nếu có cơ hội có thể anh sẽ làm việc luôn ở bên đó".
.
Anh nói với giọng buồn buồn: "Chỉ vài tháng nữa là anh bay, anh cũng mừng lắm bởi đây là cơ hội lớn trong đời anh, chắc bố mẹ anh sẽ rất vui và tự hào về anh". Anh nói anh yêu tôi nhưng không muốn làm tôi khổ. Tôi là một cô gái tốt, hãy chọn cho mình một người đàn ông thật xứng đáng. Anh sẽ ghi nhớ mãi tôi trong tim. Tôi chợt ôm anh và khóc như mưa như gió. Anh cũng ôm tôi vào lòng dỗ dành rất nhiều.

Sau hôm đó, tôi buồn và nằm bẹp ở nhà suốt 1 tuần. Cảm giác thật trống trải vô cùng. Giữa lúc tâm trạng đang rối bời như vậy thì tôi gặp Quang (chồng của tôi bây giờ). Quang là con của đồng nghiệp mẹ tôi. Anh hay đưa mẹ đến nhà tôi chơi và tôi cũng đã vài lần chuyện trò cùng anh.  Quang đang là bác sĩ ở một bệnh viện lớn. Anh hơn tôi 5 tuổi nên rất chững chạc và ăn nói có duyên. Đẹp trai, cao ráo, lại rất tâm lí nên Quang là mẫu người đàn ông lí tưởng cho các cô gái. Quang để ý tôi từ lâu nhưng tôi chỉ coi Quang là anh trai. Mấy hôm nay,  tâm trạng của tôi không tốt nên Quang rủ đi chơi tôi nhận lời ngay mà không chút suy nghĩ.

Biết tôi có chuyện không vui nên anh đưa tôi đi ăn, đi đến chỗ vui chơi để giải tỏa stress. Anh quan tâm chiều chuộng tôi hết mực. Anh sẵn sàng làm mọi việc miễn để tôi vui. Trong mắt anh tôi luôn là cô bé ngây thơ trong sáng và rất đáng yêu. Tôi cũng rất mến Quang. Sau này tôi mới biết được, hóa ra mẹ tôi và cô bạn kia đã cố tình làm mối cho tôi và Quang. Gia đình Quang khá giả, lại toàn người trong ngành Y nên rất môn đăng hậu đối. Quang lại hiền lành, tốt tính nên nếu rơi vào nhà Quang tôi sẽ sung sướng. Tôi không phải lo nghĩ nhiều về kinh tế, cũng không cần phải bận tâm đến việc mua nhà hay thuê nhà bởi bố mẹ Quang đã chuẩn bị sẵn cho anh cái nhà 5 tầng mặt phố, giờ chỉ còn chờ con dâu. Và rồi tôi đã chọn Quang làm chồng như để khỏa lấp đi nỗi trống trải trong lòng.

Hôn lễ của chúng tôi được 2 bên gia đình ủng hộ và sẽ tổ chức sớm hơn mong đợi vì đó là ngày đẹp hợp với tuổi tôi.

Thật trớ chêu, ngày đó lại rơi đúng vào ngày Quân bay sang Anh. Vậy là tôi không thể tiễn Quân được. Tôi cũng không muốn chứng kiến cảnh biệt li đó.

Trước hôm đi, tôi và Quân đã gặp nhau lần cuối. Anh tâm sự với tôi rất nhiều, biết tôi sắp lấy chồng nhưng anh vẫn cố gượng cười và chúc phúc cho tôi. Chúng tôi quyến luyến nhau rất lâu. Cứ ôm nhau khóc và rồi chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi và anh đã dành cho nhau một đêm duy nhất, tự hứa với nhau sau này nhất định cả 2 phải sống tốt và chuyện cũ sẽ coi là một kỉ niệm đẹp ghi dấu trong lòng mỗi người.

Sau khi cưới khoảng 1 tháng, tôi đã phát hiện mình mang thai. Tôi cũng lo lắm, tôi không thể biết được đứa con trong bụng tôi là con của ai nữa. Tôi lùng sục suốt trên sách báo và tìm hiểu thông tin trên các phương tiện mà không tài nào tính được đứa con trong bụng là con của chồng hay người yêu cũ.

9 tháng 10 ngày trôi qua trong phấp phỏm lo lắng, con trai trào đời cùng với niềm vui vỡ òa của cả 2 gia đình, nhất là Quang. Anh sung sướng nhảy cẫng lên như một đứa trẻ, hết hôn hít vợ rồi lại hôn hít con. Tôi chưa bao giờ thấy anh vui như thế. Anh chăm sóc, lo lắng cho tôi từng li từng tí, đi làm về là sà vào với vợ con. Tự tay giặt tã lót cho con, tự tay nấu cháo cho tôi ăn. Dường như anh ngày càng yêu tôi hơn.

Còn tôi giờ nhìn thấy con lớn từng ngày, lại có nét giống Quân, tôi lo lắm. Tôi không đủ can đảm mang con đi xét nghiệm ADN, tôi sợ phải đối diện với sự thật. Cứ nhìn Quang lăng xăng tôi lại thấy thương anh vô hạn, tôi đã lừa dối anh, tôi không xứng đáng với tình yêu mà anh dành cho tôi. Nếu đó là con Quân thì tôi biết phải làm sao bây giờ? Tôi có nên nói với Quang không? Thật sự tôi vô cùng rối bời. Tôi không muốn mất anh, không muốn làm anh đau khổ. Nhưng nếu cứ phải sống trong cảnh cắn dứt lương tâm thế này thì liệu được bao lâu? Tôi biết phải làm sao? Hãy cho tôi một lời khuyên chân thành!



Tôi đã bị suy sụp khi bố mẹ ngăn cản tôi và Quân. (Ảnh minh họa)
Tôi đã suy sụp khi bị bố mẹ ngăn cản đến với Quân.



Theo Megafun
Read more…