Cận cảnh lối ăn chơi trụy lạc ở phố "đèn đỏ" Sài Thành
Ở hệ thống dịch vụ ăn nhậu đầy trụy lạc này, miễn khách có tiền thì được phục vụ từ A-Z. Mỗi màn múa lửa khỏa thân kéo dài khoảng 30 phút, giá ít nhất 2 triệu đồng/tiếp viên.
Một tối đầu tháng 6/2013, trong lúc ngồi uống cà phê với nhóm bạn cũ, Sang - một Việt kiều chuẩn bị về Mỹ hỏi mọi người trong nhóm biết chỗ nào phục vụ ăn nhậu… tới bến không, vì đi quán bar, sàn nhảy mãi cũng chán!
Quang – một người bạn trong nhóm tỉ tê vào tai anh Việt kiều điều gì đó, bỗng nhiên cả 2 cười ồ. Chưa kịp hiểu chuyện gì, Quang bảo tôi rằng muốn biết thì tối tập trung tại chợ Bà Chiểu (quận Bình Thạnh, TP HCM) để cùng đi nhậu… rửa mắt.
Điểm đầu tiên chúng tôi ghé là quán “Quê Tôi” (Công ty TNHH Dịch vụ - Thương mại Quê Tôi, 308C Lê Quang Định, phường 11, quận Bình Thạnh). Sau khi nghe Quang nói gì đó, nhân viên quản lý đưa chúng tôi lên lầu vào 1 căn phòng. Lúc này, gần 10 cô gái trong trang phục quái dị đon đả chạy ra tiếp. Áo “yếm” một mảnh vải buộc vào người, không có nút và quần không thể ngắn hơn được nữa!
Khi đã ổn định chỗ ngồi, các nữ tiếp viên bắt đầu “nũng nịu” bật bia tanh tách và gắp trái cây đút tận miệng cho thực khách. Các nữ tiếp viên khá tự nhiên ngả ngớn và mơn trớn ngồi sà vào lòng khách.
Khi nghe anh Sang nói nóng quá thì nữ tiếp viên tự giới thiệu tên Thúy lập tức thò tay lôi ngay áo ngực và chiếc quần lót của mình ra quẳng lên ghế! Trên người Thúy lúc này chỉ còn… mảnh vải, cô này cứ cạ sát vào người anh Sang để khiêu khích, và những bài hát karaoke lúc này chỉ nhằm phụ họa cho những trò trụy lạc tại đây!
Biết khách đã tăng cảm giác hưng phấn, Thúy rỉ nhỏ vào tai tôi rồi nói: “Tụi mình lên lầu nha”. Nhưng tất nhiên, các thành viên trong nhóm chúng tôi từ chối. Thấy tôi mải giành nhau micro để hát, một tiếp viên khác có tên Kiều làm ra vẻ giận dỗi rồi nói: “Nếu anh không thích em thì đổi người khác”.
Tôi giả vờ nói chỉ thích lên lầu rồi nhường micro cho một anh bạn để cùng Kiều lên lầu với mục đích quan sát. Tầng lầu cuối cùng của quán được ngăn ra nhiều phòng nhỏ, trong mỗi phòng chỉ để độc nhất chiếc bàn gỗ rộng khoảng 3 mét vuông sát tường và có kê chiếc ghế nệm.
Vờ hỏi tiếp viên: “Nếu đang hành sự, lỡ công an vô sao chạy?”. Kiều bảo: “Khi có… động, chỉ cần đẩy chiếc ghế nệm ra, nằm xuống sàn, mở chốt rồi lăn qua cánh cửa nhỏ được thiết kế ngay bức tường là đã ở phòng khác an toàn".
Lấy cớ hành sự trên bàn hay trên ghế nệm không tiện, tôi móc 500.000 đồng đưa cho Kiều rồi hẹn tàn cuộc sẽ đến khách sạn để an toàn hơn. Tôi và Kiều xem như đã xong cuộc “mây mưa” rồi quay trở xuống phòng karaoke. Sau khi cả nhóm cùng các nữ tiếp viên uống hết 2 thùng bia lon, lấy lý do quán này cũng… bình thường, Quang tính tiền.
Lúc này, nhân viên quản lý nói nếu muốn “đã” hơn, nên đến điểm 144 Nguyễn Văn Đậu (phường 7, quận Bình Thạnh) thuộc Công ty TNHH dịch vụ Long Minh Dương, cũng nằm trong hệ thống ăn chơi gồm 10 nhà hàng do một người có hỗn danh “Hai nổ” quản lý.
Nói xong nhân viên này đưa cho Quang số ĐTDĐ của người quản lý tên Bảo ở quán 144 Nguyễn Văn Đậu để liên lạc trước. Khi taxi chở chúng tôi vừa dừng trước cửa quán, một nhân viên nam đứng chờ sẵn đưa chúng tôi lên 1 phòng rộng khoảng 16 mét vuông ở trên lầu, trong phòng đặt một bàn gỗ rộng khoảng 6 mét vuông và 3 dãy ghế nệm được xếp theo hình chữ U.
Trong lúc còn lóng ngóng chọn chỗ ngồi thì cửa phòng đột ngột mở toang. Cả chục tiếp viên nữ bước vào đứng xếp hàng dài chắn ngay màn hình tivi rồi cởi bỏ những mảnh vải lên người. Như đã được tập thuần thục, các tiếp viên lần lượt tháo khăn quàng trên cổ ra để lộ thân hình… lõa thể.
Sau khi mọi người đã yên vị, chọn xong “đào”, nam nhân viên dẫn chúng tôi vào tự giới thiệu tên Bảo, là quản lý quán. Để trấn an, Bảo khẳng định khách đến các quán thuộc hệ thống quán do ông “Hai nổ” phụ trách trên địa bàn quận Bình Thạnh cứ thoải mái chơi đến bến, nhân viên quán phục vụ từ A-Z.
Từ màn nữ tiếp viên lột áo ngoài cho đến không còn gì trên người cho đến khỏa thân múa lửa rồi màn… tắm bia, kiểu gì cũng có, nếu khách muốn giải quyết sinh lý, tiếp viên nữ sẽ phục vụ ngay tại chỗ!
Để “thưởng thức” những màn trình diễn “nghệ thuật”, trước tiên khách phải làm thủ tục “boa” chào phòng 500.000 đồng, sau đó phải khui hết 2 thùng bia (không cần biết khách có uống hay không - PV), lúc này nữ tiếp viên bỗng “hóa thân” thành “nghệ sĩ múa” và bắt đầu những màn trình diễn thô tục, trụy lạc nhất.
Cũng theo Bảo, mỗi lần “boa” có giá từ 100.000 – 200.000 đồng, boa ít hơn số này sẽ miễn phục vụ, còn muốn xem nữ tiếp viên khỏa thân múa lửa, phải bỏ ra 2 triệu đồng cho 30 phút trình diễn, nếu muốn xem tiếp thì trả tiếp và phải "boa” cho quản lý số tiền tương ứng với tiền “boa” tiếp viên!
Nếu tiền boa nhiều, các tiếp viên sẽ trình diễn những màn “độc đáo” chỉ có tại quán này. Thấy chúng tôi có vẻ đang tính toán số tiền cho cuộc chơi, Sang nói anh em cứ chơi thoải mái, cùng lắm 1.000 USD, lâu lắm mới có dịp về quê, cứ rửa mắt cho biết. Nói xong Sang móc tờ 500.000 đồng “boa” chào phòng, chỉ chờ có thế các nữ tiếp viên sà vào lòng khách nhậu.
Khi những lon bia trong 2 thùng được tiếp viên cật lực khui hết, một vài bài karaoke đã được hát, bỗng nhiên nữ tiếp viên tên Phượng trèo hẳn lên chiếc bàn gỗ đặt giữa phòng, cởi chiếc áo ngoài ra trước sự ngỡ ngàng của chúng tôi...
Kỳ tới: Cơ quan chức năng “bất lực” ở phố đèn đỏ?
Nhóm phóng viên PetroTimes
Hoạt động công khai
Một tối đầu tháng 6/2013, trong lúc ngồi uống cà phê với nhóm bạn cũ, Sang - một Việt kiều chuẩn bị về Mỹ hỏi mọi người trong nhóm biết chỗ nào phục vụ ăn nhậu… tới bến không, vì đi quán bar, sàn nhảy mãi cũng chán!
Quang – một người bạn trong nhóm tỉ tê vào tai anh Việt kiều điều gì đó, bỗng nhiên cả 2 cười ồ. Chưa kịp hiểu chuyện gì, Quang bảo tôi rằng muốn biết thì tối tập trung tại chợ Bà Chiểu (quận Bình Thạnh, TP HCM) để cùng đi nhậu… rửa mắt.
Các tiếp viên lắc điên cuồng trong điệu nhạc.
Điểm đầu tiên chúng tôi ghé là quán “Quê Tôi” (Công ty TNHH Dịch vụ - Thương mại Quê Tôi, 308C Lê Quang Định, phường 11, quận Bình Thạnh). Sau khi nghe Quang nói gì đó, nhân viên quản lý đưa chúng tôi lên lầu vào 1 căn phòng. Lúc này, gần 10 cô gái trong trang phục quái dị đon đả chạy ra tiếp. Áo “yếm” một mảnh vải buộc vào người, không có nút và quần không thể ngắn hơn được nữa!
Khi đã ổn định chỗ ngồi, các nữ tiếp viên bắt đầu “nũng nịu” bật bia tanh tách và gắp trái cây đút tận miệng cho thực khách. Các nữ tiếp viên khá tự nhiên ngả ngớn và mơn trớn ngồi sà vào lòng khách.
Khi nghe anh Sang nói nóng quá thì nữ tiếp viên tự giới thiệu tên Thúy lập tức thò tay lôi ngay áo ngực và chiếc quần lót của mình ra quẳng lên ghế! Trên người Thúy lúc này chỉ còn… mảnh vải, cô này cứ cạ sát vào người anh Sang để khiêu khích, và những bài hát karaoke lúc này chỉ nhằm phụ họa cho những trò trụy lạc tại đây!
Biết khách đã tăng cảm giác hưng phấn, Thúy rỉ nhỏ vào tai tôi rồi nói: “Tụi mình lên lầu nha”. Nhưng tất nhiên, các thành viên trong nhóm chúng tôi từ chối. Thấy tôi mải giành nhau micro để hát, một tiếp viên khác có tên Kiều làm ra vẻ giận dỗi rồi nói: “Nếu anh không thích em thì đổi người khác”.
Mua bán dâm tại chỗ!
Tôi giả vờ nói chỉ thích lên lầu rồi nhường micro cho một anh bạn để cùng Kiều lên lầu với mục đích quan sát. Tầng lầu cuối cùng của quán được ngăn ra nhiều phòng nhỏ, trong mỗi phòng chỉ để độc nhất chiếc bàn gỗ rộng khoảng 3 mét vuông sát tường và có kê chiếc ghế nệm.
Vờ hỏi tiếp viên: “Nếu đang hành sự, lỡ công an vô sao chạy?”. Kiều bảo: “Khi có… động, chỉ cần đẩy chiếc ghế nệm ra, nằm xuống sàn, mở chốt rồi lăn qua cánh cửa nhỏ được thiết kế ngay bức tường là đã ở phòng khác an toàn".
Lấy cớ hành sự trên bàn hay trên ghế nệm không tiện, tôi móc 500.000 đồng đưa cho Kiều rồi hẹn tàn cuộc sẽ đến khách sạn để an toàn hơn. Tôi và Kiều xem như đã xong cuộc “mây mưa” rồi quay trở xuống phòng karaoke. Sau khi cả nhóm cùng các nữ tiếp viên uống hết 2 thùng bia lon, lấy lý do quán này cũng… bình thường, Quang tính tiền.
Lúc này, nhân viên quản lý nói nếu muốn “đã” hơn, nên đến điểm 144 Nguyễn Văn Đậu (phường 7, quận Bình Thạnh) thuộc Công ty TNHH dịch vụ Long Minh Dương, cũng nằm trong hệ thống ăn chơi gồm 10 nhà hàng do một người có hỗn danh “Hai nổ” quản lý.
Nói xong nhân viên này đưa cho Quang số ĐTDĐ của người quản lý tên Bảo ở quán 144 Nguyễn Văn Đậu để liên lạc trước. Khi taxi chở chúng tôi vừa dừng trước cửa quán, một nhân viên nam đứng chờ sẵn đưa chúng tôi lên 1 phòng rộng khoảng 16 mét vuông ở trên lầu, trong phòng đặt một bàn gỗ rộng khoảng 6 mét vuông và 3 dãy ghế nệm được xếp theo hình chữ U.
Trong lúc còn lóng ngóng chọn chỗ ngồi thì cửa phòng đột ngột mở toang. Cả chục tiếp viên nữ bước vào đứng xếp hàng dài chắn ngay màn hình tivi rồi cởi bỏ những mảnh vải lên người. Như đã được tập thuần thục, các tiếp viên lần lượt tháo khăn quàng trên cổ ra để lộ thân hình… lõa thể.
Tận cùng của sự trụy lạc
Sau khi mọi người đã yên vị, chọn xong “đào”, nam nhân viên dẫn chúng tôi vào tự giới thiệu tên Bảo, là quản lý quán. Để trấn an, Bảo khẳng định khách đến các quán thuộc hệ thống quán do ông “Hai nổ” phụ trách trên địa bàn quận Bình Thạnh cứ thoải mái chơi đến bến, nhân viên quán phục vụ từ A-Z.
Từ màn nữ tiếp viên lột áo ngoài cho đến không còn gì trên người cho đến khỏa thân múa lửa rồi màn… tắm bia, kiểu gì cũng có, nếu khách muốn giải quyết sinh lý, tiếp viên nữ sẽ phục vụ ngay tại chỗ!
Để “thưởng thức” những màn trình diễn “nghệ thuật”, trước tiên khách phải làm thủ tục “boa” chào phòng 500.000 đồng, sau đó phải khui hết 2 thùng bia (không cần biết khách có uống hay không - PV), lúc này nữ tiếp viên bỗng “hóa thân” thành “nghệ sĩ múa” và bắt đầu những màn trình diễn thô tục, trụy lạc nhất.
Cũng theo Bảo, mỗi lần “boa” có giá từ 100.000 – 200.000 đồng, boa ít hơn số này sẽ miễn phục vụ, còn muốn xem nữ tiếp viên khỏa thân múa lửa, phải bỏ ra 2 triệu đồng cho 30 phút trình diễn, nếu muốn xem tiếp thì trả tiếp và phải "boa” cho quản lý số tiền tương ứng với tiền “boa” tiếp viên!
Nếu tiền boa nhiều, các tiếp viên sẽ trình diễn những màn “độc đáo” chỉ có tại quán này. Thấy chúng tôi có vẻ đang tính toán số tiền cho cuộc chơi, Sang nói anh em cứ chơi thoải mái, cùng lắm 1.000 USD, lâu lắm mới có dịp về quê, cứ rửa mắt cho biết. Nói xong Sang móc tờ 500.000 đồng “boa” chào phòng, chỉ chờ có thế các nữ tiếp viên sà vào lòng khách nhậu.
Khi những lon bia trong 2 thùng được tiếp viên cật lực khui hết, một vài bài karaoke đã được hát, bỗng nhiên nữ tiếp viên tên Phượng trèo hẳn lên chiếc bàn gỗ đặt giữa phòng, cởi chiếc áo ngoài ra trước sự ngỡ ngàng của chúng tôi...
Kỳ tới: Cơ quan chức năng “bất lực” ở phố đèn đỏ?
Nhóm phóng viên PetroTimes
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét